Wednesday, January 10, 2007

Bài học tư tưởng

Gửi bởi: Anhoang_xeom, x-cafevn.org

Trước khi bắt đầu, phải làm một quả mào cho hoành tráng.

Bác Hồ không có sai đâu
Bi giờ ta sẽ bắt đầu làm thơ


Các bác ở các nước miền Nam miền Trung hay hải ngoại có biết một loại quả rất chua tên là quả sấu? Nói thế này hơi kỳ thị, nhưng cứ phải thế cho nó chia rẽ. Đàng nào thì dân tộc chúng ta cũng đã rất đoàn kết cả nửa thế kỷ nay rồi. Cây sấu có mặt ở hầu khắp các con phố cũ Hà Nội, chẳng cần chăm bón, và cứ đến hè là trổ ra những chùm quả xanh ròn chua rát lưỡi ăn rất tởm. Dưng mà cái quả sấu đó nấu canh thịt nạc thì lại ngon cực. Thật là cáu tiết khi phải thú nhận món canh đó ngon cực, ăn không tởm tí nào.

Trung Tướng gốc gác là thằng dân tỉnh lẻ nhập cư Hà Thành từ thế kỷ 9 (!@#$ trước khi bác Lý Thái Tổ rời đô về Hà Nội, thế mới đểu), nhưng cũng lây cái sở thích chó chết của dân Hà Nội xịn, là thích ăn canh sấu.

Mùa hè thì không sao, sấu nhiều vô tư. Hai ngàn một cân ăn nhòe nhoẹt. Dưng đến mùa đông thì có chuyện, đào đâu ra sấu cho bà già nấu bát canh thăn lợn với cả hành tươi và mùi tàu? Chó thế chứ.

Bỗng dưng mùa đông năm rồi Trung Tướng gặp một thằng cha già lão cũng Hà Nội gốc tỉnh lẻ bán sấu ở chợ tạm gần nhà. Hắn ta bán sấu tươi giữa mùa đông. Chua tuyệt. Ăn vẫn rất tởm như sấu mùa hè. Hắn ta nói đó là sấu chiêm. Mua liền hai cân, giá mười ngàn một cân. Canh thịt hôm đó ăn vẫn rất ngon, không tởm tí nào.

Thế là thành khách quen của thằng bán sấu.

Một bữa lân la Trung Tướng mới hỏi làm sao bác có giống sấu trái mùa này thế? Hắn mới kể lể dài dòng đại khái rằng:

Tôi đọc ông Mít Xu Ri, bác học trồng cây bên nước Nga vĩ đại, thấy bảo cứ mười chọn một thì nhất định sẽ ra giống cây như ý. Thế là tôi quyết định chọn cây sấu ra quả muộn nhất trong vườn nhà mình làm thí nghiệm. Tôi lựa 10 quả sấu muộn nhất trên cây đó, ươm hột gieo 10 cây sấu non. Sau 8 năm cả 10 cây đều ra quả chua, ăn rất tởm. Tôi lại chọn tiếp 10 quả ra muộn nhất trên cây sấu trổ muộn nhất trong số 10 cây, ươm hột gieo 10 cây sấu non khác. Sau 9 năm nữa cả 10 cây này cũng đều ra quả, ăn cũng rất tởm...

Trung Tướng mới chen ngang hỏi bác quay vòng mấy lần như thế thì được giống sấu ra quả vào mùa đông này, bác thật giỏi giang, thật kỳ công, để cháu viết bài đăng báo, nhá, nhá? Tay bán sấu lại kể lể dài dòng đại khái rằng:

Tôi ươm sấu hai lượt hết 17 năm thì có giống sấu ra quả muộn hơn 2 tháng. Cố tới năm thứ 31 thì được giống sấu ra quả muộn 3 tháng, tức là vào khoảng tháng 10 ta, tức tháng 11 tây. Tôi gọi nó là sấu chiêm. Mọi sự có vẻ tốt đẹp y như bác học Mít Xu Ri dạy nếu tôi cố thêm chục năm nữa, thì đùng một phát, cách đây dăm năm thằng con tôi đi chơi Thái Lan mang về cho tôi một túi sấu tươi đúng dịp tết. Tôi không ăn mà đem cả ra vườn ươm luôn. Ba năm sau loại sấu Thái đã ra quả to tướng. Quả thì cũng chua như sấu ta thôi, ăn rất tởm. Đúng như vậy. Tôi gọi luôn giống sấu Thái đó là sấu chiêm cho tiện. Chả gì thì mình cũng cố với nó hơn ba chục năm giời.

Hắn kết luận, mình cứ đi đúng như các bác bên Nga dạy thì thể nào cũng tới đích, mà lại vinh dự tự hào vì mình là thằng đầu tiên thành công theo cách đó, nhưng mà tự dưng có bọn tư bẩn Thái thối nát nó xọc vào tiến trình lịch sử, làm thành tích của mình kém vang dội đi nhiều. Chó thật.

Đúng là chó thật.

No comments: